Tổng hợp những bài thơ con cóc về tình yêu hay nhất, sẽ cập nhật thường xuyên. Nếu bạn có bài thơ con cóc vui nhộn, hài hước thì xin hãy chia sẻ cùng itviet360. Thơ con cóc không theo 1 quy luật làm thơ nào, thể hiện thoải mái được tâm trạng của người viết. Những bài thơ con cóc dưới đây mang nhiều tâm trạng khác nhau: thất tình, yêu đơn phương, hạnh phúc, lãng mạng, hài hước nhất. Rất mong nhận được sự chia sẻ của các bạn.
Anh viết cho em vần thơ nữa nhé !
Chút giận – chút hờn
Chút nhớ – chút thương
Còn ai đây ?
Anh lặng giữa đêm trường
Sao đã lặn – trăng không vào khung cửa
Viết cho em
Còn cho ai nữa ?
Chỉ riêng em chất chứa trong lòng.
Anh nhớ em người ơi có biết ?
Ngày thêm ngày, nhớ lại từng giây
Lúc khát khao người ở cạnh đây
Cho thỏa nổi nhớ mong ngày kia lại
Em bảo anh yêu em là dại
Thà anh dại một lần để lại được yêu em.
Anh biết mình cách ngăn nhiều thứ
Chút xa này có nghĩa gì đâu
Và anh muốn ngày nào đó ! – Mai sau
Được sống bên em
Nơi tình không biên giới.
Anh nhớ em như gió mùa đông ấy !
Lạnh mà thương nhưng chẳng thể chạm vào
Như lữa ấy ! ấm mà không sờ được
Như tình yêu nên không nói thành lời.
Anh cám ơn thế gian cho mình về khoảng cách
Có xa nhau nên mình nhớ về nhau
Với tình duyên cho đôi mình gặp mặt
Nên câu yêu giờ mới nói nên lời.
Anh ở xa em nên chẳng thể gần em
Có nhớ, có thương cũng đành lòng chịu
Nổi nhớ về – anh thương em nhiều lắm !
Muốn trọn vòng tay cho bầu ngực căng đầy.
Anh viết cho em những lúc này
Đêm không chút gió, cũng không mây
Chỉ có tình yêu còn e ấp
Anh nhớ em trong – nổi nhớ đầy.
Viết cho em !
Cho tình yêu chất chứa
Cho biển rộng sông dài
Cho câu hứa thành đôi
Cho người thương ở chốn ấy xa xôi
Cho đêm vẫn lặng trôi về rạng sáng.
Em có biết không ?
Người con gái.
Anh yêu em nhiều nên nhớ mãi về em
Nhớ ấy !
Thương ấy !
Có bao giờ dừng lại ?
Như phố không người
Em sẽ lại gần tôi ?
Anh vẫn từng ngày, vẫn từng ngày
Yêu người anh yêu, yêu đắm say
Em vẫn biết đó, em giả ngây.
Dù cố gắng, em không đổi thay
Em có biêt, mắt anh đã cay
Không thể thấy, những nụ cười ấy
Yêu cũng vậy, không yêu cũng vậy
Anh yêu em, dù em không yêu anh.
_________Tán gái_________
Anh gồng mình trên con xe cuốc
Tới nhà em khi phố đã lên đèn
Con chó nhỏ nhăn răng cười tíu tít
Vẫy đuôi mừng khi bắt gặp người quen
Trên bậc cửa chình ình đôi khủng bố
Chiếc Dream mới đồ sộ làm sao
Qua khe cửa ngào ngạt mùi ba số
Gã đàn ông đang buông giọng ngọt ngào
Tiếng em cười, xem chừng đang thích thú
Nghe hắn kể về công việc, tiền lương
Chợt thấy gã sao như cây đại thụ
Còn anh như bụi cỏ mọc ven đường
Anh thẫn thờ đứng nhìn đôi khủng bố
Liếc xuống chân mình: 2 chiếc dép tổ ong
Rồi lại nhìn chiếc Dream đồ sộ
Nắm chặt yên xe, thấy buốt ở trong lòng
Anh lặng lẽ dắt xe quành ra ngõ
Tiếng cười em vẫn lanh lảnh ùa theo
Đành lủi thủi chuyện trò cùng xe cuốc
Thấy tủi thân, đau khổ 1 kiếp nghèo
Năm năm sau, anh cũng rời đại học
Cũng Dream, khủng bố, cũng ngồi cưa
Cũng gặp 1 chú sinh viên đi xe cuốc
Giống thật hệt mình ngày xưa...
Thơ củ chuối =)) =))
Chọn mãi mới được một ngày
Gặp em để quyết giãi bày yêu thương
Hai đứa ngồi trên bờ mương
(Công nông thì chạy trên đường, bụi ghê !! )
Cứ thế mà buôn dưa lê
Mãi không đề cập vấn đề trọng tâm
Anh liền nói chuyện lòng vòng
Đợi em sơ ý là cầm tay luôn..
Ngờ đâu anh chộp đã nhanh
Em rút tay lại còn lành nghề hơn
Mất đà anh lộn xuống mương
Bò lên đã thấy em chuồn từ lâu.
Vừa về anh vừa lầu bầu:
“Biết thế bố bỏ từ lâu cho rồi !!!”
Cuộc hội ngộ tại cafe quán
Em mơ rằng có ngày gặp lai anh
Khi anh tay trong tay bên người ấy
Em khẽ cười rồi gật đầu chào hỏi
Thế là mình lại đi lướt qua nhau
Có ngờ đâu nó lại đến quá mau
Giấc mơ đó giờ đã thành sự thật
Em chỉ biết cúi đầu và ngoảnh mặt
Tránh ánh mắt gặp lại anh lúc ấy
Nhưng em biết sau lưng anh vẫn thấy
Cũng biết rằng anh đã nhận ra em
Trên môi em bất giác nở nụ cười
Với lời chúc rằng anh luôn hạnh phúc.
Tình yêu như thể rút thăm,
Rút trúng thì sướng, rút nhầm thì đau.
Tình yêu như thể đi câu,
Anh nào chai mặt ngồi lâu mới tài.
Tình yêu như thể quan tài,
Mới loanh quanh ở bên ngoài đã run.
Tình yêu như thể dây thun,
Lúc co lúc giãn lúc còn đứt ngay
Tình yêu như thể đá vôi
hun vào 1 cái răng môi không còn!
Khi xưa bé nói yêu anh
Anh chê bé nhỏ bé chẳng biết gì
Bây giờ bé đã dậy thì
Anh khen bé đẹp, bé chê anh già
Con cừu non nhảy ra miệng chén
Tình chúng mình yêu lén mẹ cha
Không ngờ mẹ biết mẹ la
Anh đem sính lễ đến nhà cưới em
Nếu chúa phán yêu nhau là hủy hoại
Thì con tin nhân loại chẳng còn ai
Nếu chúa phán yêu nhau là có tội
Thì con xin chịu tội để được yêu
Khi xưa bé thích lò cò
Ngày nay bé thích hẹn hò cùng anh
Cơn gió nhẹ cũng làm cho lá rụng
Chút hiểu lầm cũng tạo sự chia tay
Tình yêu như một dây đàn
Tình vừa được thì đàn đứt dây
Đứt dây này anh thay dây khác
Mất em rồi anh biết thay ai?
Hôm quan uống nước tâm tình
Bỏ quên máy ảnh chụp hình quay phim
Em cầm mà em lặng im
Để anh phải chạy đi tìm bở hơi
Trách ông tơ sao quá vô tình
Trách bà Nguyệt sao quá tuyệt tình với tôi
Chỉ vì một chữ yêu thôi
Sao ông lại phán tội tôi lưu đầy
Hôm qua , anh đến nhà em
Ra về mối nhớ rằng quên năm ngàn
Thế là anh trở lại tìm
Em còn ngồi đó mà năm ngàn mất tiêu
Năm ngàn em lấy em tiêu
Em mua vé số chờ chiều sổ chơi
Không ngờ trúng thiệt anh ơi
Trúng cà bạc triệu em trả anh năm ngàn.
Trên trời cao tôi là vì sao xấu
Dưới trần gian tôi là kẻ không may
Trong cuộc sống tôi là kẻ bất hạnh
Trên đường tình tôi là kẻ cô đơn
Hôm qua ngày 8 tháng 3
Chị em phụ nữ đi ra đi vào
Nam nhi không nói không chào
Đạp cho một cái lộn nhào xuống ao
Gái đẹp như củ hành tây
Nhìn thôi chỉ muốn ăn ngay cho giòn
Vừa căng, vừa trắng, vừa tròn
Bóc từng lớp vỏ xem non hay già
Hai hàng nước mắt chảy ra
Càng cay càng bóc lệ nhòa càng tuôn
Đến khi thấu rõ ngọn nguồn
Lệ cay chưa hết lệ buồn lại dâng.
Anh viết cho em vần thơ nữa nhé !
Chút giận – chút hờn
Chút nhớ – chút thương
Còn ai đây ?
Anh lặng giữa đêm trường
Sao đã lặn – trăng không vào khung cửa
Viết cho em
Còn cho ai nữa ?
Chỉ riêng em chất chứa trong lòng.
Anh nhớ em người ơi có biết ?
Ngày thêm ngày, nhớ lại từng giây
Lúc khát khao người ở cạnh đây
Cho thỏa nổi nhớ mong ngày kia lại
Em bảo anh yêu em là dại
Thà anh dại một lần để lại được yêu em.
Anh biết mình cách ngăn nhiều thứ
Chút xa này có nghĩa gì đâu
Và anh muốn ngày nào đó ! – Mai sau
Được sống bên em
Nơi tình không biên giới.
Anh nhớ em như gió mùa đông ấy !
Lạnh mà thương nhưng chẳng thể chạm vào
Như lữa ấy ! ấm mà không sờ được
Như tình yêu nên không nói thành lời.
Anh cám ơn thế gian cho mình về khoảng cách
Có xa nhau nên mình nhớ về nhau
Với tình duyên cho đôi mình gặp mặt
Nên câu yêu giờ mới nói nên lời.
Anh ở xa em nên chẳng thể gần em
Có nhớ, có thương cũng đành lòng chịu
Nổi nhớ về – anh thương em nhiều lắm !
Muốn trọn vòng tay cho bầu ngực căng đầy.
Anh viết cho em những lúc này
Đêm không chút gió, cũng không mây
Chỉ có tình yêu còn e ấp
Anh nhớ em trong – nổi nhớ đầy.
Viết cho em !
Cho tình yêu chất chứa
Cho biển rộng sông dài
Cho câu hứa thành đôi
Cho người thương ở chốn ấy xa xôi
Cho đêm vẫn lặng trôi về rạng sáng.
Em có biết không ?
Người con gái.
Anh yêu em nhiều nên nhớ mãi về em
Nhớ ấy !
Thương ấy !
Có bao giờ dừng lại ?
Như phố không người
Em sẽ lại gần tôi ?
Anh vẫn từng ngày, vẫn từng ngày
Yêu người anh yêu, yêu đắm say
Em vẫn biết đó, em giả ngây.
Dù cố gắng, em không đổi thay
Em có biêt, mắt anh đã cay
Không thể thấy, những nụ cười ấy
Yêu cũng vậy, không yêu cũng vậy
Anh yêu em, dù em không yêu anh.
_________Tán gái_________
Anh gồng mình trên con xe cuốc
Tới nhà em khi phố đã lên đèn
Con chó nhỏ nhăn răng cười tíu tít
Vẫy đuôi mừng khi bắt gặp người quen
Trên bậc cửa chình ình đôi khủng bố
Chiếc Dream mới đồ sộ làm sao
Qua khe cửa ngào ngạt mùi ba số
Gã đàn ông đang buông giọng ngọt ngào
Tiếng em cười, xem chừng đang thích thú
Nghe hắn kể về công việc, tiền lương
Chợt thấy gã sao như cây đại thụ
Còn anh như bụi cỏ mọc ven đường
Anh thẫn thờ đứng nhìn đôi khủng bố
Liếc xuống chân mình: 2 chiếc dép tổ ong
Rồi lại nhìn chiếc Dream đồ sộ
Nắm chặt yên xe, thấy buốt ở trong lòng
Anh lặng lẽ dắt xe quành ra ngõ
Tiếng cười em vẫn lanh lảnh ùa theo
Đành lủi thủi chuyện trò cùng xe cuốc
Thấy tủi thân, đau khổ 1 kiếp nghèo
Năm năm sau, anh cũng rời đại học
Cũng Dream, khủng bố, cũng ngồi cưa
Cũng gặp 1 chú sinh viên đi xe cuốc
Giống thật hệt mình ngày xưa...
Thơ củ chuối =)) =))
Chọn mãi mới được một ngày
Gặp em để quyết giãi bày yêu thương
Hai đứa ngồi trên bờ mương
(Công nông thì chạy trên đường, bụi ghê !! )
Cứ thế mà buôn dưa lê
Mãi không đề cập vấn đề trọng tâm
Anh liền nói chuyện lòng vòng
Đợi em sơ ý là cầm tay luôn..
Ngờ đâu anh chộp đã nhanh
Em rút tay lại còn lành nghề hơn
Mất đà anh lộn xuống mương
Bò lên đã thấy em chuồn từ lâu.
Vừa về anh vừa lầu bầu:
“Biết thế bố bỏ từ lâu cho rồi !!!”
Cuộc hội ngộ tại cafe quán
Em mơ rằng có ngày gặp lai anh
Khi anh tay trong tay bên người ấy
Em khẽ cười rồi gật đầu chào hỏi
Thế là mình lại đi lướt qua nhau
Có ngờ đâu nó lại đến quá mau
Giấc mơ đó giờ đã thành sự thật
Em chỉ biết cúi đầu và ngoảnh mặt
Tránh ánh mắt gặp lại anh lúc ấy
Nhưng em biết sau lưng anh vẫn thấy
Cũng biết rằng anh đã nhận ra em
Trên môi em bất giác nở nụ cười
Với lời chúc rằng anh luôn hạnh phúc.
Tình yêu như thể rút thăm,
Rút trúng thì sướng, rút nhầm thì đau.
Tình yêu như thể đi câu,
Anh nào chai mặt ngồi lâu mới tài.
Tình yêu như thể quan tài,
Mới loanh quanh ở bên ngoài đã run.
Tình yêu như thể dây thun,
Lúc co lúc giãn lúc còn đứt ngay
Tình yêu như thể đá vôi
hun vào 1 cái răng môi không còn!
Khi xưa bé nói yêu anh
Anh chê bé nhỏ bé chẳng biết gì
Bây giờ bé đã dậy thì
Anh khen bé đẹp, bé chê anh già
Con cừu non nhảy ra miệng chén
Tình chúng mình yêu lén mẹ cha
Không ngờ mẹ biết mẹ la
Anh đem sính lễ đến nhà cưới em
Nếu chúa phán yêu nhau là hủy hoại
Thì con tin nhân loại chẳng còn ai
Nếu chúa phán yêu nhau là có tội
Thì con xin chịu tội để được yêu
Khi xưa bé thích lò cò
Ngày nay bé thích hẹn hò cùng anh
Cơn gió nhẹ cũng làm cho lá rụng
Chút hiểu lầm cũng tạo sự chia tay
Tình yêu như một dây đàn
Tình vừa được thì đàn đứt dây
Đứt dây này anh thay dây khác
Mất em rồi anh biết thay ai?
Hôm quan uống nước tâm tình
Bỏ quên máy ảnh chụp hình quay phim
Em cầm mà em lặng im
Để anh phải chạy đi tìm bở hơi
Trách ông tơ sao quá vô tình
Trách bà Nguyệt sao quá tuyệt tình với tôi
Chỉ vì một chữ yêu thôi
Sao ông lại phán tội tôi lưu đầy
Hôm qua , anh đến nhà em
Ra về mối nhớ rằng quên năm ngàn
Thế là anh trở lại tìm
Em còn ngồi đó mà năm ngàn mất tiêu
Năm ngàn em lấy em tiêu
Em mua vé số chờ chiều sổ chơi
Không ngờ trúng thiệt anh ơi
Trúng cà bạc triệu em trả anh năm ngàn.
Trên trời cao tôi là vì sao xấu
Dưới trần gian tôi là kẻ không may
Trong cuộc sống tôi là kẻ bất hạnh
Trên đường tình tôi là kẻ cô đơn
Hôm qua ngày 8 tháng 3
Chị em phụ nữ đi ra đi vào
Nam nhi không nói không chào
Đạp cho một cái lộn nhào xuống ao
Gái đẹp như củ hành tây
Nhìn thôi chỉ muốn ăn ngay cho giòn
Vừa căng, vừa trắng, vừa tròn
Bóc từng lớp vỏ xem non hay già
Hai hàng nước mắt chảy ra
Càng cay càng bóc lệ nhòa càng tuôn
Đến khi thấu rõ ngọn nguồn
Lệ cay chưa hết lệ buồn lại dâng.
0 nhận xét:
Post a Comment